From ó- (“un-”) + møguligur (“possible”).
ómøguligur
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | ómøguligur | ómøgulig | ómøguligt |
accusative | ómøguligan | ómøguliga | ómøguligt |
dative | ómøguligum | ómøguligari | ómøguligum |
genitive | ómøguligs | ómøguligar | ómøguligs |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | ómøguligir | ómøguligar | ómøgulig |
accusative | ómøguligar | ómøguligar | ómøgulig |
dative | ómøguligum | ómøguligum | ómøguligum |
genitive | ómøguliga | ómøguliga | ómøguliga |