Borrowed from English backhand.
бе̏кхенд m inan (Latin spelling bȅkhend)
singular | plural | |
---|---|---|
nominative | бекхенд | бекхенди |
genitive | бекхенда | бекхенда |
dative | бекхенду | бекхендима |
accusative | бекхенд | бекхенде |
vocative | бекхенде | бекхенди |
locative | бекхенду | бекхендима |
instrumental | бекхендом | бекхендима |
Borrowed from English backhand.
бекхе́нд • (bekxénd) m inan (genitive бекхе́нду, uncountable)
singular | |
---|---|
nominative | бекхе́нд bekxénd |
genitive | бекхе́нду bekxéndu |
dative | бекхе́ндові, бекхе́нду bekxéndovi, bekxéndu |
accusative | бекхе́нд bekxénd |
instrumental | бекхе́ндом bekxéndom |
locative | бекхе́нду, бекхе́нді bekxéndu, bekxéndi |
vocative | бекхе́нде bekxénde |