From Proto-Slavic *bičь, from Proto-Indo-European *bʰiH-ti̯o.
бичь • (bičĭ) m
singular | dual | plural | |
---|---|---|---|
nominative | бичь bičĭ |
бича biča |
бичи biči |
genitive | бича biča |
бичоу biču |
бичь bičĭ |
dative | бичоу biču |
бичема bičema |
бичемъ bičemŭ |
accusative | бичь bičĭ |
бича biča |
бичѧ bičę |
instrumental | бичемь bičemĭ |
бичема bičema |
бичи biči |
locative | бичи biči |
бичоу biču |
бичихъ bičixŭ |
vocative | бичоу biču |
бича biča |
бичи biči |