From Arabic يَهُود (yahūd, “Jew”).
йәһүд • (yəhüd)
singular | plural | |
---|---|---|
absolute | йәһүд (yəhüd) | йәһүдтәр (yəhüdtər) |
definite genitive | йәһүдтең (yəhüdteñ) | йәһүдтәрҙең (yəhüdtərźeñ) |
dative | йәһүдкә (yəhüdkə) | йәһүдтәргә (yəhüdtərgə) |
definite accusative | йәһүдте (yəhüdte) | йәһүдтәрҙе (yəhüdtərźe) |
locative | йәһүдтә (yəhüdtə) | йәһүдтәрҙә (yəhüdtərźə) |
ablative | йәһүдтән (yəhüdtən) | йәһүдтәрҙән (yəhüdtərźən) |
йәһүд • (yəhüd)