съсѫдъ • (sŭsǫdŭ) m
singular | dual | plural | |
---|---|---|---|
nominative | съсѫдъ sŭsǫdŭ |
съсѫда sŭsǫda |
съсѫди sŭsǫdi |
genitive | съсѫда sŭsǫda |
съсѫдоу sŭsǫdu |
съсѫдъ sŭsǫdŭ |
dative | съсѫдоу sŭsǫdu |
съсѫдома sŭsǫdoma |
съсѫдомъ sŭsǫdomŭ |
accusative | съсѫдъ sŭsǫdŭ |
съсѫда sŭsǫda |
съсѫдꙑ sŭsǫdy |
instrumental | съсѫдомъ sŭsǫdomŭ |
съсѫдома sŭsǫdoma |
съсѫдꙑ sŭsǫdy |
locative | съсѫдѣ sŭsǫdě |
съсѫдоу sŭsǫdu |
съсѫдѣхъ sŭsǫděxŭ |
vocative | съсѫде sŭsǫde |
съсѫда sŭsǫda |
съсѫди sŭsǫdi |