From Poenus (“Carthaginian”) + -icus (“-ic”), q.v.
Poenicus (feminine Poenica, neuter Poenicum); first/second-declension adjective
First/second-declension adjective.
singular | plural | ||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
masculine | feminine | neuter | masculine | feminine | neuter | ||
nominative | Poenicus | Poenica | Poenicum | Poenicī | Poenicae | Poenica | |
genitive | Poenicī | Poenicae | Poenicī | Poenicōrum | Poenicārum | Poenicōrum | |
dative | Poenicō | Poenicae | Poenicō | Poenicīs | |||
accusative | Poenicum | Poenicam | Poenicum | Poenicōs | Poenicās | Poenica | |
ablative | Poenicō | Poenicā | Poenicō | Poenicīs | |||
vocative | Poenice | Poenica | Poenicum | Poenicī | Poenicae | Poenica |