sovitella (“to conciliate”) + -va
sovitteleva (comparative sovittelevampi, superlative sovittelevin)
Inflection of sovitteleva (Kotus type 10/koira, no gradation) | |||
---|---|---|---|
nominative | sovitteleva | sovittelevat | |
genitive | sovittelevan | sovittelevien | |
partitive | sovittelevaa | sovittelevia | |
illative | sovittelevaan | sovitteleviin | |
singular | plural | ||
nominative | sovitteleva | sovittelevat | |
accusative | nom. | sovitteleva | sovittelevat |
gen. | sovittelevan | ||
genitive | sovittelevan | sovittelevien sovittelevain rare | |
partitive | sovittelevaa | sovittelevia | |
inessive | sovittelevassa | sovittelevissa | |
elative | sovittelevasta | sovittelevista | |
illative | sovittelevaan | sovitteleviin | |
adessive | sovittelevalla | sovittelevilla | |
ablative | sovittelevalta | sovittelevilta | |
allative | sovittelevalle | sovitteleville | |
essive | sovittelevana | sovittelevina | |
translative | sovittelevaksi | sovitteleviksi | |
abessive | sovittelevatta | sovittelevitta | |
instructive | — | sovittelevin | |
comitative | — | sovittelevine |
sovitteleva