Infinitive | |||
---|---|---|---|
Infinitiv Präsens | Infinitiv Perfekt | Infinitiv Futur | |
Aktiv | cōnferre | cōntulisse | cōllātūrum, -am, -um esse |
Passiv | cōnferrī | cōllātum, -am, -um esse | cōllātum īrī |
Partizipien | |||
Präsens Aktiv | Perfekt Passiv | Futur Aktiv | |
cōnferēns | cōllātus, -a, -um | cōllātūrus, -a, -um | |
Gerundium, Gerundivum, Supina | |||
Gerundium | Gerundivum | Supinum I | Supinum II |
cōnferendī | cōnferendus, -a, -um | cōllātum | cōllātū |
Person | Präsens | Futur | ||
---|---|---|---|---|
Aktiv | Passiv | Aktiv | Passiv | |
Sg. 2. Pers. | cōnfer! | cōnferre! | cōnfertō! | cōnfertor! |
Sg. 3. Pers. | cōnfertō! | cōnfertor! | ||
Pl. 2. Pers. | cōnferte! | cōnferiminī! | cōnfertōte! | |
Pl. 3. Pers. | cōnferuntō! | cōnferuntor! |
Präsens | ||||
---|---|---|---|---|
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | cōnferō | cōnferam | cōnferor | cōnferar |
Sg. 2. Pers. | cōnfers | cōnferās | cōnferris | cōnferāris |
Sg. 3. Pers. | cōnfert | cōnferat | cōnfertur | cōnferātur |
Pl. 1. Pers. | cōnferimus | cōnferāmus | cōnferimur | cōnferāmur |
Pl. 2. Pers. | cōnfertis | cōnferātis | cōnferiminī | cōnferāmini |
Pl. 3. Pers. | cōnferunt | cōnferant | cōnferuntur | cōnferantur |
Text | ||||
Imperfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | cōnferēbam | cōnferrem | cōnferēbar | cōnferrer |
Sg. 2. Pers. | cōnferēbās | cōnferrēs | cōnferēbāris | cōnferrēris |
Sg. 3. Pers. | cōnferēbat | cōnferret | cōnferēbātur | cōnferrētur |
Pl. 1. Pers. | cōnferēbāmus | cōnferrēmus | cōnferēbāmur | cōnferrēmur |
Pl. 2. Pers. | cōnferēbātis | cōnferrētis | cōnferēbāminī | cōnferrēminī |
Pl. 3. Pers. | cōnferēbant | cōnferrent | cōnferēbantur | cōnferrentur |
Text | ||||
Futur I | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | cōnferam | cōnferar | ||
Sg. 2. Pers. | cōnferēs | cōnferēris | ||
Sg. 3. Pers. | cōnferet | cōnferētur | ||
Pl. 1. Pers. | cōnferēmus | cōnferēmur | ||
Pl. 2. Pers. | cōnferētis | cōnferēminī | ||
Pl. 3. Pers. | cōnferent | cōnferentur | ||
Text | ||||
Perfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | cōntulī | cōntulerim | cōllātus, -a, -um sum | cōllātus, -a, -um sim |
Sg. 2. Pers. | cōntulistī | cōntuleris | cōllātus, -a, -um es | cōllātus, -a, -um sīs |
Sg. 3. Pers. | cōntulit | cōntulerit | cōllātus, -a, -um est | cōllātus, -a, -um sit |
Pl. 1. Pers. | cōntulimus | cōntulerimus | cōllātī, -ae, -a sumus | cōllātī, -ae, -a sīmus |
Pl. 2. Pers. | cōntulistis | cōntuleritis | cōllātī, -ae, -a estis | cōllātī, -ae, -a sītis |
Pl. 3. Pers. | cōntulērunt | cōntulerint | cōllātī, -ae, -a sunt | cōllātī, -ae, -a sint |
Text | ||||
Plusquamperfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | cōntuleram | cōntulissem | cōllātus, -a, -um eram | cōllātus, -a, -um essem |
Sg. 2. Pers. | cōntulerās | cōntulissēs | cōllātus, -a, -um erās | cōllātus, -a, -um essēs |
Sg. 3. Pers. | cōntulerat | cōntulisset | cōllātus, -a, -um erat | cōllātus, -a, -um esset |
Pl. 1. Pers. | cōntulerāmus | cōntulissēmus | cōllātī, -ae, -a erāmus | cōllātī, -ae, -a essēmus |
Pl. 2. Pers. | cōntulerātis | cōntulissētis | cōllātī, -ae, -a erātis | cōllātī, -ae, -a essētis |
Pl. 3. Pers. | cōntulerant | cōntulissent | cōllātī, -ae, -a erant | cōllātī, -ae, -a essent |
Text | ||||
Futur II | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | cōntulerō | cōllātus, -a, -um erō | ||
Sg. 2. Pers. | cōntuleris | cōllātus, -a, -um eris | ||
Sg. 3. Pers. | cōntulerit | cōllātus, -a, -um erit | ||
Pl. 1. Pers. | cōntulerimus | cōllātī, -ae, -a erimus | ||
Pl. 2. Pers. | cōntuleritis | cōllātī, -ae, -a eritis | ||
Pl. 3. Pers. | cōntulerint | cōllātī, -ae, -a erunt |