From τωθᾰ́ζω (tōthắzō, “to mock, jeer, flout”) + -μός (-mós).
τωθᾰσμός • (tōthăsmós) m (genitive τωθᾰσμοῦ); second declension
Case / # | Singular | Dual | Plural | ||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Nominative | ὁ τωθᾰσμός ho tōthăsmós |
τὼ τωθᾰσμώ tṑ tōthăsmṓ |
οἱ τωθᾰσμοί hoi tōthăsmoí | ||||||||||
Genitive | τοῦ τωθᾰσμοῦ toû tōthăsmoû |
τοῖν τωθᾰσμοῖν toîn tōthăsmoîn |
τῶν τωθᾰσμῶν tôn tōthăsmôn | ||||||||||
Dative | τῷ τωθᾰσμῷ tôi tōthăsmôi |
τοῖν τωθᾰσμοῖν toîn tōthăsmoîn |
τοῖς τωθᾰσμοῖς toîs tōthăsmoîs | ||||||||||
Accusative | τὸν τωθᾰσμόν tòn tōthăsmón |
τὼ τωθᾰσμώ tṑ tōthăsmṓ |
τοὺς τωθᾰσμούς toùs tōthăsmoús | ||||||||||
Vocative | τωθᾰσμέ tōthăsmé |
τωθᾰσμώ tōthăsmṓ |
τωθᾰσμοί tōthăsmoí | ||||||||||
Notes: |
|