From рази́ти (razýty). This etymology is incomplete. You can help Wiktionary by elaborating on the origins of this term.
разю́чий • (razjúčyj) (adverb разю́че, abstract noun разю́чість)
singular | plural | ||||
---|---|---|---|---|---|
masculine | neuter | feminine | |||
nominative | разю́чий razjúčyj |
разю́че razjúče |
разю́ча razjúča |
разю́чі razjúči | |
genitive | разю́чого razjúčoho |
разю́чої razjúčoji |
разю́чих razjúčyx | ||
dative | разю́чому razjúčomu |
разю́чій razjúčij |
разю́чим razjúčym | ||
accusative | animate | разю́чого razjúčoho |
разю́че razjúče |
разю́чу razjúču |
разю́чих razjúčyx |
inanimate | разю́чий razjúčyj |
разю́чі razjúči | |||
instrumental | разю́чим razjúčym |
разю́чою razjúčoju |
разю́чими razjúčymy | ||
locative | разю́чому, разю́чім razjúčomu, razjúčim |
разю́чій razjúčij |
разю́чих razjúčyx | ||
vocative | разю́чий razjúčyj |
разю́че razjúče |
разю́ча razjúča |
разю́чі razjúči |