From трё̀хуго́л(ьный) (trjòxugól(ʹnyj), “triangular”) + -ка (-ka, colloquial noun-forming suffix), likely as a calque of German Dreispitz or French tricorne (“tricorn”), from Latin tricornis (“three-horned”).
трё̀хуго́лка • (trjòxugólka) f inan (genitive трё̀хуго́лки, nominative plural трё̀хуго́лки, genitive plural трё̀хуго́лок)
singular | plural | |
---|---|---|
nominative | трё̀хуго́лка trjòxugólka |
трё̀хуго́лки trjòxugólki |
genitive | трё̀хуго́лки trjòxugólki |
трё̀хуго́лок trjòxugólok |
dative | трё̀хуго́лке trjòxugólke |
трё̀хуго́лкам trjòxugólkam |
accusative | трё̀хуго́лку trjòxugólku |
трё̀хуго́лки trjòxugólki |
instrumental | трё̀хуго́лкой, трё̀хуго́лкою trjòxugólkoj, trjòxugólkoju |
трё̀хуго́лками trjòxugólkami |
prepositional | трё̀хуго́лке trjòxugólke |
трё̀хуго́лках trjòxugólkax |