δᾶμος • (dâmos) m (genitive δᾱ́μοιο); second declension
Case / # | Singular | Dual | Plural | ||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Nominative | ὁ δᾶμος ho dâmos |
τὼ δᾱ́μω tṑ dā́mō |
τοὶ δᾶμοι toì dâmoi | ||||||||||
Genitive | τοῦ δᾱ́μω toû dā́mō |
τοῖν δᾱ́μοιν toîn dā́moin |
τῶν δᾱ́μων tôn dā́mōn | ||||||||||
Dative | τῷ δᾱ́μῳ tôi dā́mōi |
τοῖν δᾱ́μοιν toîn dā́moin |
τοῖς δᾱ́μοις toîs dā́mois | ||||||||||
Accusative | τὸν δᾶμον tòn dâmon |
τὼ δᾱ́μω tṑ dā́mō |
τὼς δᾱ́μως tṑs dā́mōs | ||||||||||
Vocative | δᾶμε dâme |
δᾱ́μω dā́mō |
δᾶμοι dâmoi | ||||||||||
Notes: |
|