Inherited from Proto-Slavic *ocьtъ, itself from Gothic 𐌰𐌺𐌴𐌹𐍄 (akeit) or 𐌰𐌺𐌴𐍄 (akēt), ultimately from Latin acetum.
оцьтъ • (ocĭtŭ) m
singular | dual | plural | |
---|---|---|---|
nominative | оцьтъ ocĭtŭ |
оцьта ocĭta |
оцьти ocĭti |
genitive | оцьта ocĭta |
оцьтоу ocĭtu |
оцьтъ ocĭtŭ |
dative | оцьтоу ocĭtu |
оцьтома ocĭtoma |
оцьтомъ ocĭtomŭ |
accusative | оцьтъ ocĭtŭ |
оцьта ocĭta |
оцьтꙑ ocĭty |
instrumental | оцьтомъ ocĭtomŭ |
оцьтома ocĭtoma |
оцьтꙑ ocĭty |
locative | оцьтѣ ocĭtě |
оцьтоу ocĭtu |
оцьтѣхъ ocĭtěxŭ |
vocative | оцьте ocĭte |
оцьта ocĭta |
оцьти ocĭti |