рать (ratĭ) + -ьникъ (-ĭnikŭ)
ратьникъ • (ratĭnikŭ) m
singular | dual | plural | |
---|---|---|---|
nominative | ратьникъ ratĭnikŭ |
ратьника ratĭnika |
ратьници ratĭnici |
genitive | ратьника ratĭnika |
ратьникоу ratĭniku |
ратьникъ ratĭnikŭ |
dative | ратьникоу, ратьникови ratĭniku, ratĭnikovi |
ратьникома ratĭnikoma |
ратьникомъ ratĭnikomŭ |
accusative | ратьникъ, ратьника ratĭnikŭ, ratĭnika |
ратьника ratĭnika |
ратьникꙑ ratĭniky |
instrumental | ратьникомъ ratĭnikomŭ |
ратьникома ratĭnikoma |
ратьникꙑ ratĭniky |
locative | ратьницѣ ratĭnicě |
ратьникоу ratĭniku |
ратьницѣхъ ratĭnicěxŭ |
vocative | ратьниче ratĭniče |
ратьника ratĭnika |
ратьници ratĭnici |