From рука́ (ruká, “hand”) + -ни́й (-nýj). Compare Russian ручно́й (ručnój), Belarusian ручны́ (ručný), Polish ręczny.
ручни́й • (ručnýj)
singular | plural | ||||
---|---|---|---|---|---|
masculine | neuter | feminine | |||
nominative | ручни́й ručnýj |
ручне́ ručné |
ручна́ ručná |
ручні́ ruční | |
genitive | ручно́го ručnóho |
ручно́ї ručnóji |
ручни́х ručnýx | ||
dative | ручно́му ručnómu |
ручні́й ručníj |
ручни́м ručným | ||
accusative | animate | ручно́го ručnóho |
ручне́ ručné |
ручну́ ručnú |
ручни́х ručnýx |
inanimate | ручни́й ručnýj |
ручні́ ruční | |||
instrumental | ручни́м ručným |
ручно́ю ručnóju |
ручни́ми ručnýmy | ||
locative | ручно́му, ручні́м ručnómu, ručním |
ручні́й ručníj |
ручни́х ručnýx | ||
vocative | ручни́й ručnýj |
ручне́ ručné |
ручна́ ručná |
ручні́ ruční |