From χαμαί (khamaí, “near the ground”) + ἀκτέα (aktéa, “elder”).
χᾰμαιάκτη • (khămaiáktē) f (genitive χᾰμαιάκτης); first declension
Case / # | Singular | Dual | Plural | ||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Nominative | ἡ χᾰμαιάκτη hē khămaiáktē |
τὼ χᾰμαιάκτᾱ tṑ khămaiáktā |
αἱ χᾰμαιάκται hai khămaiáktai | ||||||||||
Genitive | τῆς χᾰμαιάκτης tês khămaiáktēs |
τοῖν χᾰμαιάκταιν toîn khămaiáktain |
τῶν χᾰμαιακτῶν tôn khămaiaktôn | ||||||||||
Dative | τῇ χᾰμαιάκτῃ têi khămaiáktēi |
τοῖν χᾰμαιάκταιν toîn khămaiáktain |
ταῖς χᾰμαιάκταις taîs khămaiáktais | ||||||||||
Accusative | τὴν χᾰμαιάκτην tḕn khămaiáktēn |
τὼ χᾰμαιάκτᾱ tṑ khămaiáktā |
τᾱ̀ς χᾰμαιάκτᾱς tā̀s khămaiáktās | ||||||||||
Vocative | χᾰμαιάκτη khămaiáktē |
χᾰμαιάκτᾱ khămaiáktā |
χᾰμαιάκται khămaiáktai | ||||||||||
Notes: |
|