From Old Norse bleikr, from Proto-Germanic *blaikaz.
bleikur (comparative bleikari, superlative bleikastur)
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | bleikur | bleik | bleikt |
accusative | bleikan | bleika | bleikt |
dative | bleikum | bleikari | bleikum |
genitive | bleiks | bleikar | bleiks |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleikir | bleikar | bleik |
accusative | bleikar | bleikar | bleik |
dative | bleikum | bleikum | bleikum |
genitive | bleika | bleika | bleika |
Weak adjectival inflection of bleikur | |||
Singular (eintal) | m | f | n |
Nominative (hvørfall) | bleiki | bleika | bleika |
Accusative (hvønnfall) | bleika | bleiku | |
Dative (hvørjumfall) | |||
Genitive (hvørsfall) | |||
Plural (fleirtal) | m | f | n |
Nominative (hvørfall) | bleiku | ||
Accusative (hvønnfall) | |||
Dative (hvørjumfall) | |||
Genitive (hvørsfall) |
From Old Norse bleikr, from Proto-Germanic *blaikaz. Compare Old English blāc (“pale”). See also bleikja. More at bleak.
bleikur (comparative bleikari, superlative bleikastur)
strong declension (indefinite) |
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|---|
nominative | bleikur | bleik | bleikt | |
accusative | bleikan | bleika | ||
dative | bleikum | bleikri | bleiku | |
genitive | bleiks | bleikrar | bleiks | |
plural | masculine | feminine | neuter | |
nominative | bleikir | bleikar | bleik | |
accusative | bleika | |||
dative | bleikum | |||
genitive | bleikra | |||
weak declension (definite) |
singular | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleiki | bleika | bleika | |
acc/dat/gen | bleika | bleiku | ||
plural (all-case) | bleiku |
strong declension (indefinite) |
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|---|
nominative | bleikastur | bleikust | bleikast | |
accusative | bleikastan | bleikasta | ||
dative | bleikustum | bleikastri | bleikustu | |
genitive | bleikasts | bleikastrar | bleikasts | |
plural | masculine | feminine | neuter | |
nominative | bleikastir | bleikastar | bleikust | |
accusative | bleikasta | |||
dative | bleikustum | |||
genitive | bleikastra | |||
weak declension (definite) |
singular | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleikasti | bleikasta | bleikasta | |
acc/dat/gen | bleikasta | bleikustu | ||
plural (all-case) | bleikustu |
hvítur; mjallhvítur | grár | svartur |
rauður; fagurrauður, djúprauður | appelsínugulur, gulrauður, órans (dated); brúnn, dökkbrúnn; fölvi, mórauður | gulur; rjómagulur |
gulgrænn, mosagrænn | grænn | |
blágrænn; grænblár | heiðblár, fagurblár, himinblár, safírblár | blár |
fjólublár; dimmfjólublár, indígóblár | blárauður; rauðfjólublár (fjólublár), purpuralitur | bleikur |