From ру́да, руда́ (rúda, rudá, “ore”) + -ник (-nik).
ру́дник • (rúdnik) m
singular | plural | |
---|---|---|
indefinite | ру́дник rúdnik |
ру́дници rúdnici |
definite (subject form) |
ру́дникът rúdnikǎt |
ру́дниците rúdnicite |
definite (object form) |
ру́дника rúdnika | |
count form | — | ру́дника rúdnika |
From руда (ruda, “ore”) + -ник (-nik).
рудник • (rudnik) m (plural рудници)
singular | plural | |
---|---|---|
indefinite | рудник (rudnik) | рудници (rudnici) |
definite unspecified | рудникот (rudnikot) | рудниците (rudnicite) |
definite proximal | рудников (rudnikov) | руднициве (rudnicive) |
definite distal | рудникон (rudnikon) | рудницине (rudnicine) |
vocative | руднику (rudniku) | рудници (rudnici) |
count form | — | рудника (rudnika) |
From руда́ (rudá, “ore”) + -ник (-nik, agent suffix).
рудни́к • (rudník) m inan (genitive рудника́, nominative plural рудники́, genitive plural руднико́в, relational adjective рудни́чный)
ру̑днӣк m inan (Latin spelling rȗdnīk)
singular | plural | |
---|---|---|
nominative | рудник | рудници |
genitive | рудника | рудника |
dative | руднику | рудницима |
accusative | рудник | руднике |
vocative | рудниче | рудници |
locative | руднику | рудницима |
instrumental | рудником | рудницима |