Inherited from Proto-Slavic *bičь.
бич • (bič) m
singular | plural | |
---|---|---|
indefinite | бич (bič) | бичеви (bičevi) |
definite unspecified | бичот (bičot) | бичевите (bičevite) |
definite proximal | бичов (bičov) | бичевиве (bičevive) |
definite distal | бичон (bičon) | бичевине (bičevine) |
vocative | бичу (biču) | бичеви (bičevi) |
count form | — | бича (biča) |
Mongolian | Cyrillic |
---|---|
ᠪᠡᠴᠢᠨ (bečin) | бич (bič) |
(This etymology is missing or incomplete. Please add to it, or discuss it at the Etymology scriptorium.)
бич • (bič)
Mongolian | Cyrillic |
---|---|
ᠪᠢᠴᠢ (biči) | бич (bič) |
бич • (bič)
Inherited from Proto-Slavic *bičь.
бич • (bič) m inan (genitive бича́, nominative plural бичи́, genitive plural биче́й)
Probably from English beachcomber.
бич • (bič) m anim (genitive бича́, nominative plural бичи́, genitive plural биче́й)
Inherited from Proto-Slavic *bičь.
би̏ч m inan (Latin spelling bȉč)
singular | plural | |
---|---|---|
nominative | би̏ч | бѝчеви |
genitive | бича | би̏че̄ва̄ |
dative | бичу | бичевима |
accusative | бич | бичеве |
vocative | бичу | бичеви |
locative | бичу | бичевима |
instrumental | бичем | бичевима |
Inherited from Proto-Slavic *bičь
бич • (byč) m inan (genitive бича́, nominative plural бичі́, genitive plural бичі́в)
singular | plural | |
---|---|---|
nominative | бич byč |
бичі́ byčí |
genitive | бича́ byčá |
бичі́в byčív |
dative | биче́ві, бичу́ byčévi, byčú |
бича́м byčám |
accusative | бич byč |
бичі́ byčí |
instrumental | биче́м byčém |
бича́ми byčámy |
locative | бичу́, бичі́ byčú, byčí |
бича́х byčáx |
vocative | би́чу býču |
бичі́ byčí |